Skip to content

NguyenCong.com

Khát khao rực cháy

Menu
  • Công việc
  • Cuộc sống
  • Giải trí
  • About me
Menu

MƯA QUÊ HƯƠNG

Posted on 16/02/201226/08/2013 by Nguyen Cong
Mưa quê hương
Mưa quê hương

Đêm nay Sài Gòn bỗng dưng mưa. Một cơn mưa trái mùa bất chợt, lạ lùng, một cơn mưa hoài niệm… Nghe tiếng mưa rơi, bỗng dưng những cảm xúc thật lạ xuất hiện, những kỷ niệm ngày xưa tràn về như những giọt mưa. Rơi rơi, rơi rơi… Nó thúc đẩy tôi phải viết một cái gì đó, về những cơn mưa, viết về Mưa quê hương…

Mưa ở đâu cũng là mưa, cũng chỉ là những giọt nước từ trời rơi xuống đất, nhưng những cơn mưa ở chốn quê nhà mà tôi gọi đó là mưa quê hương luôn để lại cho tôi nhiều cảm xúc, nhiều kỷ niệm… Tôi cũng xa quê khá nhiều năm rồi, cũng đã nằm nghe tiếng mưa đêm, hay ngắm mưa rơi trên mặt biển, nhìn mưa qua tán lá cây rừng, xem từng giọt tý tách rơi qua khung cửa sổ… tại nhiều nơi khác nhau trên đất nước. Trong những lúc ấy, tôi đều nhớ về quê nhà, nhớ đến gia đình và nhớ về những kỷ niệm. Mà có lẽ, ai cũng vậy. Ai mà chẳng có quê hương, có tuổi thơ, có kỷ niệm…? Và những thứ ấy, có lẽ, đều có hình dáng của một cơn mưa…

Mưa ở quê tôi lạ lắm. Đó không phải là những cơn mưa bất chợt, vội đến, vội đi chóng vánh như mưa Sài Gòn. Mưa Đà Lạt buồn lắm. Những cơn mưa dài, rả rích, rả rích, nho nhỏ thôi nhưng có thể kéo dài đến mấy ngày. Mưa khiến đất trời âm u, không gian ướt át, những con đường đất đỏ trở nên lầy lội, trơn trượt, không khí trở nên lạnh lẽo, cỏ cây được tưới mát, được rửa sạch bụi trần, nhưng thiếu ánh mặt trời nên cũng trở nên âu sầu, buồn bã, gió lạnh thổi cơn từng cơn. Phong cảnh đượm buồn.

Mưa Đà Lạt đã tạo cảm xúc cho không biết bao nhiêu các nhạc sỹ, các nhà thơ, họa sỹ… để tạo ra những bài hát, vần thơ và bức tranh bất hủ. Nhưng mưa Đà Lạt cũng đã khiến cho bao nhiêu những con người chợt rơi lệ vì những kỷ niệm xưa cũ theo mưa trở về, bao nhiêu những người con phương xa đến Đà Lạt làm ăn đã không cầm được nỗi nhớ nhà, nhớ quê, nhớ người thân…, thậm chí có người đã bỏ cả sự nghiệp, cả công việc để về trở quê hay đến một vùng đất khác làm ăn vì không thể chịu nổi những cơn mưa buồn Đà Lạt.

Nhưng dưới những cơn mưa lê thê ấy, rất nhiều hôm, cha mẹ tôi vẫn phải mặc áo mưa, đầm mình trong những cơn gió lạnh để làm việc. Dưới con mưa, tất cả đều trở nên ướt át, khó chịu, lầy lội, trơn trượt. Nhưng công việc nhà nông, việc trồng rau, có những việc không thể đợi đến ngày trời nắng lên được. Những cây cà chua đang hồi sinh trưởng, cần được bón phân để xanh tốt, những chiếc lá bị nấm bệnh cẩn được lặt bỏ ngay đi, trước khi nó lợi dụng thời tiết ẩm ướt để lây lan cho cả vườn, những con bò cũng cần cỏ để ăn chứ không phải ngắm mưa mà sống được… Cứ thế, cứ thế, mẹ cha tôi lặn lội dưới cơn mưa khác nào những con cò trong câu ca dao cổ, để chở những ước mơ, những niềm hy vọng, những khát khao cho anh em chúng tôi.

Những dịp rảnh việc, thì mưa cũng là dịp để đổ bánh xèo. Cả nhà quây quần quanh bàn, thưởng thức những cái bánh nóng hổi vừa ra khỏi lò. Từng cái bánh mà mẹ đã dầm mưa đi ngâm gạo, xay bột, cha đã kiếm củi khô, nhóm bếp, anh em chúng tôi thì lặt rau, làm nước mắm. Đó là cái bánh của tình cảm gia đình thiêng liêng, của tuổi thơ hạnh phúc và đầm ấm. Có thể những cái bánh ngày ấy không nhiều thịt, nhiều tôm, không giòn, không béo… bằng những cái bánh mà bây giờ tôi ăn ở Sài Gòn hay bất cứ nơi nào khác. Nhưng với tôi, đó luôn là những cái bánh ngon nhất, tuyệt vời nhất.

Mưa gắn liền với những chảo bắp rang giòn rụm bên bếp lửa hồng. Cả nhà cùng ăn cùng trò chuyện vui vẻ. Lâu rồi, tôi cũng không có dịp để ăn lại món ấy. Không biết bây giờ, bắp rang có còn ngon như trước nữa hay không?

Những đêm nằm tại nhà, tại quê hương, nghe tiếng mưa trên mái tôn vội vã, nghe tiếng gió lạnh rít từng con qua những tàu lá chuối sau hè, khi sấm chớp đùng đùng đâu đó, mà thấy bình yên đến lạ. Bình yên, không phải là trời yên, gió lặng, mây trắng, nắng vàng… mà bình yên là giữa cơn vần vũ, bão giông của trời đất, vẫn nghe được sự ấm cúng, hiền hòa và đầy ắp thương yêu trong chính mái ấm gia đình mình… Được thấy đám em thơ đắm mình trong chăn ấm, trong giấc ngủ miệng vẫn tủm tỉm cười. Được nghe tiếng cha ngáy như cưa kéo gỗ, nghe nội lâu lâu lại ho một tiếng. Mọi thứ thật giản dị, gần gũi, nhưng cũng thật bình yên.

Giờ mưa đã tạnh, nhưng lòng người chưa tạnh. Mưa đã dứt rồi, nhưng kỷ niệm vẫn không nguôi. Sống là phải sống thật hạnh phúc để không phụ ơn cha mẹ đã một đời vất vả dưỡng nuôi. Sống là phải xây dựng được một gia đình êm ấm và bình yên như cha mẹ đã tạo ra cho mấy anh em con vậy. Sống là phải biết cho đi, biết san sẻ niềm vui và hạnh phúc cho đời…

13 thoughts on “MƯA QUÊ HƯƠNG”

  1. thunguyen says:
    17/02/2012 at 1:21 AM

    ^^ nhớ lắm những cơn mưa dai dẳng ở quê, mùi vị bánh xèo và chiếc bếp than hồng, những hạt bắp rang.Nhớ lắm!

    Reply
    1. Cong Nguyen says:
      17/02/2012 at 8:25 AM

      Hehe… Mình không dám viết chi tiết mấy vụ này, sợ ướt hết máy tính. Hihi..

      Reply
  2. Kiều Dung says:
    17/02/2012 at 9:54 AM

    Những kỷ niệm dưới mưa thật đẹp. Mình nhớ hồi còn nhỏ mỗi lần trời mưa chị em mình thường dầm mưa lượm xoài. Đứa nào cũng ướt nhem với với trái xoài chín cây bị rụng. Bây giờ tuy đã trưởng thành nhưng mỗi lần ngồi lại kể chuyện ngày xưa thì cảm giác đó như vẫn còn đó. Mưa làm cho con người ta có cảm giác gì đó rất khó tả.

    Reply
  3. Kiều Dung says:
    17/02/2012 at 9:55 AM

    Bạn Công ơi. “Thèm bánh xèo quá đi”. Hihi

    Reply
    1. Cong Nguyen says:
      01/04/2012 at 8:51 AM

      Hôm nào đi ăn bánh xèo nhé!

      Reply
  4. Sang says:
    28/02/2012 at 3:12 PM

    Mưa và thật nhiều kỹ niệm….

    Reply
    1. Cong Nguyen says:
      01/04/2012 at 8:17 AM

      Uh, mưa lúc nào cũng đi kèm với kỷ niệm…

      Lại một ngày mưa, ta nhớ quê!

      Reply
  5. Dương Châu says:
    01/04/2012 at 8:33 AM

    Chang biet tu bao gio, Chi lai thich doc nhung bai viet cua em.
    Phat hien ra mot mat khac cua Nguyen Cong nua do.
    Nhieu tinh cam.
    Rat thich cach viet cua em do.
    Doc xong chi xuc song qua ah.
    Troi cung dang mua, cam giac cung nho nha, hic hic

    Reply
    1. Cong Nguyen says:
      01/04/2012 at 8:53 AM

      Hihi… Đôi lúc em cũng “sến như con hến” vậy đó chị ơi.

      Cảm ơn chị đã động viên!

      Reply
  6. Đào Trương says:
    02/04/2012 at 2:26 PM

    thèm bánh xèo quá! 🙂

    Reply
    1. Cong Nguyen says:
      10/04/2012 at 10:58 AM

      Anh cũng thế. Hic…

      Reply
  7. ngocdi says:
    19/04/2012 at 9:42 AM

    tôi cũng rất thích mưa dalat, cám ơn vì bài viết của bạn vì nó làm cho tôi một người đã yêu Dalat nay còn yêu hơn.

    Reply
    1. Cong Nguyen says:
      19/04/2012 at 2:47 PM

      Cảm ơn bạn vì đã đồng cảm với mình.

      Mình rất yêu quê hương, mình rất yêu Đà Lạt!

      Reply

Leave a Reply Cancel reply

Tìm kiếm

Bài đăng gần đây

  • HÀM SỐ CỦA SỰ THÀNH BẠI
  • TẠO 1 ỨNG DỤNG TRỘN VÀ GỬI EMAIL BẰNG GOOGLE APP SCRIPT
  • Code trộn email
  • CHUYỆN VỀ HOÀNG HẬU NHÀ NGUYỄN
  • GIỚI THIỆU VỀ GOOGLE APP SCRIPT, MỘT CÔNG CỤ MẠNH MẼ
  • BƯỚC 7: HOÀN THIỆN KHỐI RUBIK
  • BƯỚC 6: ĐƯA CÁC VIÊN GÓC MÀU VÀNG VÀO ĐÚNG VỊ TRÍ
  • BƯỚC 5: ĐƯA CÁC VIÊN CỦA CHỮ THẬP MÀU VÀNG VÀO ĐÚNG VỊ TRÍ
  • BƯỚC 4: TẠO CHỮ THẬP MÀU VÀNG
  • BƯỚC 3: HOÀN THIỆN TẰNG 2 CỦA RUBIK

Chủ đề

  • Công việc
    • CNTT tin học
    • Kinh tế
  • Cuộc sống
    • Bạn bè
    • Bản thân
    • Gia đình
    • Quê hương
    • Suy ngẫm
  • Giải trí
    • Rubik
    • Sưu tầm
    • Thơ nhạc

Bình luận gần đây

  • Alienware on BƯỚC 7: HOÀN THIỆN KHỐI RUBIK
  • Linh cute on BƯỚC 5: ĐƯA CÁC VIÊN CỦA CHỮ THẬP MÀU VÀNG VÀO ĐÚNG VỊ TRÍ
  • Tuan on GIỚI THIỆU VỀ GOOGLE APP SCRIPT, MỘT CÔNG CỤ MẠNH MẼ
  • Thang on ĐỨC NĂNG THẮNG SỐ
  • Bùi Việt Phương on TÔI VÀ NHỮNG CUỐN SÁCH
  • Nguyễn Thuận on TỔNG QUAN VỀ KHỐI RUBIK 3X3 VÀ CÁC KÝ HIỆU
  • duytan on TẠO 1 ỨNG DỤNG TRỘN VÀ GỬI EMAIL BẰNG GOOGLE APP SCRIPT
  • Đức on HÀM SỐ CỦA SỰ THÀNH BẠI
  • Mr Dũng on GIỚI THIỆU VỀ GOOGLE APP SCRIPT, MỘT CÔNG CỤ MẠNH MẼ
  • Nguyen Cong on Code trộn email
©2023 NguyenCong.com | Built using WordPress and Responsive Blogily theme by Superb

 
Loading Comments...
Comment
    ×