Hôm nay trời mưa. Mưa thường gợi cho ta nhiều kỷ niệm. Tôi ngồi nhớ. Nhớ về ngày xưa, những ngày xưa yêu dấu ấy. Bao nhiêu chuyện vui, chuyện buồn, bao nhiêu kỷ niệm chợt lùa về, thôi thúc tôi viết một cái gì đó. Tôi sẽ viết về những chiếc xe đạp, của…
Category: Quê hương
VỀ THĂM TRƯỜNG CŨ
Đã lâu lắm rồi không trở về thăm lại trường cũ. Bao nhiêu lo toan, công việc, áp lực của cái vòng xoáy cuộc đời cứ xô dạt con người ta đi. Đôi lúc, thời gian để nghỉ ngơi, về thăm quê hương, gia đình còn không có; huống hồ, để ngồi ôn lại kỷ…
KỶ NIỆM TUỔI THƠ: ĐI ĂN TRỘM
Đi ăn trộm là xấu. Thời nào cũng vậy, chứ không cứ gì thời xưa, thời nay. Thuở nhỏ tôi cũng mấy lần đi ăn trộm. Trộm toàn đồ ăn được, để ăn, nên gọi là “ăn” trộm thì đúng cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Xấu tốt hổng dám bàn, nhưng rõ ràng là…
KỶ NIỆM NHỮNG BUỔI TỐI THỨ BẢY
Cái thời đi học, ai hỏi tôi thích học tiết nào nhất. Tôi có thể trả lời ngay mà không cần suy nghĩ: tiết sinh hoạt lớp. Dù hôm đó có bị chặt chém gì đi nữa, có bị mời phụ huynh, viết kiểm điểm, lao động quét lớp gì đi nữa, thì mình cũng…
NHỮNG MÙA HÈ KỶ NIỆM
Hôm nay, một ngày đầy nắng, tôi bước chân đi, trong sân trường vắng. Nghe tiếng ve râm rang, rộn rã, nhìn cây hoa phượng đỏ rực cả một khoảng trời, hoa bằng lăng tím bâng khuâng màu kỷ niệm, mà nghe mùa hè đã đến quanh đây. Lại nghe đâu đó người ta mở…
KẺ ĐỒNG PHẠM
Thời còn học lớp 8, lớp 9, chiều lại tôi hay vào rẫy phụ ba mẹ tôi việc thả bò. Lơ thơ, lững thững đi theo 2 con bò dọc theo quanh bờ ruộng, không cho nó ăn lúa, hay chạy nhảy lung tung. Những lúc ấy thôi tha hồ ngắm cảnh, ngắm trời, ngắm…
MƯA QUÊ HƯƠNG
Đêm nay Sài Gòn bỗng dưng mưa. Một cơn mưa trái mùa bất chợt, lạ lùng, một cơn mưa hoài niệm… Nghe tiếng mưa rơi, bỗng dưng những cảm xúc thật lạ xuất hiện, những kỷ niệm ngày xưa tràn về như những giọt mưa. Rơi rơi, rơi rơi… Nó thúc đẩy tôi phải viết…
QUÊ NGOẠI
Chiến tranh tàn khốc quá, Ngoại phải đưa gia đình vào Nam tản cư. Đó là khoảng thời gian cực kỳ ác liệt và gian khổ, mà qua những câu chuyện của Ngoại, tôi chỉ mới hình dung được phần nào. Chưa đầy 2 năm sau đó thì Giải phóng. Đôi lúc, Ngoại vẫn tiếc…
ĐÀ LẠT & HẮN
Đà Lạt đối với hắn vừa là quê hương, vừa là tình yêu và cũng là nơi mà hắn thấy yên bình nhất. Mỗi lần mệt mỏi, hắn đều thu xếp công việc, gác lại những lo toan của cuộc sống để một mình khăn gói về nơi chốn bình yên ấy. Đối với hắn,…